Nhật ký dành cho em
Tôi nhìn khuôn khía cạnh gằm xuống của nó, bây giờ đã nhòe đi nội địa mắt. Quyển nhật cam kết nằm chỏng chơ dưới đất, phơ phất một trang giấy còn sót lại, mỏng manh tang, ngập tràn trong ánh nắng xế chiều... Quyển nhật ký ấy vẫn còn đó trong phòng bàn tôi, vẫn mẫu trang giấy chưa viết...Chị nhằm lại mang đến em đấy, em gái à! họ không còn là chị em ghẻ nữa đâu! Bạn vẫn xem: Nhật ký giành riêng cho emTôi với nó là hai bà bầu cùng phụ vương khác mẹ. Người mẹ ghẻ. Tôi không ưa nó, tuy vậy nó cực kỳ hiền và luôn nghe lời tôi. Mỗi lần gặp gỡ nhau, tôi chỉ toàn đe nó, ấy vậy nhưng mà nó chẳng nói gì, chỉ cúi gằm mặt xuống khu đất sau mớ tóc rối. Tôi rộng nó bao gồm 2 tuổi. Nhưng shop chúng tôi chẳng khi nào chịu đi dạo với nhau, thậm chí là ngồi nghịch yên ổn định với nhau dù duy nhất phút. Tôi bao giờ cũng gây sự trước, và không hề cảm thấy một chút kính yêu nào trước khuôn mặt lo lắng của nó. Nó là 1 trong đứa bé xíu xinh xắn, bà nội tôi bảo thế. Nó siêu xinh, đôi mắt nó sáng ngời, long lanh, luôn luôn mở to, sản phẩm mi dày và ngoằn ngoèo mềm mại. Nó luôn luôn để tóc cột hai bên, trông thật dễ thương và đáng yêu và luôn làm kẻ đối diện cảm thấy ấm cúng với một thú vui tươi như hoa. Ai ai cũng khen nó vày nó vừa xinh vừa ngoan vừa đảm đang vấn đề nhà. Cũng bởi vì vậy, đang yên sẽ ổn, khi so sánh với nó tôi chỉ còn là một bông hoa héo tàn với một bông hồng rạng rỡ. Tôi buồn...

Hôm nào tôi cũng viết nhật ký. Nhật cam kết buồn. Tôi luôn gặp mặt chuyện ko may. Thời gian nào cũng trở thành la mắng, sóng ngắn từ trường về nhà, với trong giấc mơ đôi khi cũng làm tôi giật mình sợ hãi. Tôi viết để cảm giác nguôi ngoai. Với để trong tương lai đọc lại, tôi vẫn suy ngẫm về tuổi thơ của mình. Đôi khi, hồ hết trang nhật cam kết tôi bao gồm pha nước mắt. Ướt nhòe cả gần như hàng chữ bi hùng làm chúng mờ đi, thủng cả giấy. Bao hàm hôm chỉ còn nước mắt. Mọi ngày vui dần mất tích khỏi nhật cam kết của tôi, và thốt nhiên chốc sau 2 năm cuối cấp cho tiểu học, ban đầu là một cô gái sinh trung học, cuốn nhật ký trở thành nhật ký kết buồn. Lại một ngày tôi viết các trang giấy buồn. Tôi lật lại hầu hết trang cũ, một thói quen, thi phảng phất tôi vẫn đánh giá lại các trang, cùng tôi lag mình lúc thấy nhì trang Nhật ký biến chuyển mất, vết rách rưới vẫn còn đó. Tôi hoảng loạn lật lật các trang giấy vào điên cuồng. Nếu có ai gọi được thì tôi sẽ chết vày xấu hổ mất!Những trang nhật ký kết tỏ vẻ tức giận, bất lực và bi thương bã, mắc cỡ trở đề xuất nhiều hơn. Cùng tôi phát hiện ra chỉ mọi hôm tôi tới trường về muộn, tuyệt tôi có việc cần đi vắng tanh với bố, đa số trang giấy mất càng những hơn. Một tờ, rồi hai, ba, tứ tờ...Tôi đi học về nhanh chóng một hôm. Bố và chị em kế đã đi được vắng, chỉ bao gồm nó ở trong nhà với tôi. Tôi vào bếp pha ly trà nóng nhâm nhi nhâm nhi tận thưởng và lờ lững đi ra khu vườn tràn trề hoa nắng che lánh. Tôi khựng lại trong vài giây, họng cứng lag lại khi thấy con trẻ ghẻ đang núm trên tay cuốn nhật ký kết của tôi, tay nó xé soàn soạt mọi trang giấy với ném vào thùng rác. Tôi hét lên và giằng cuốn sách bị xé thảm thương chỉ từ lại 1 trang giấy trắng không viết: - Mày làm cái gi vậy nhỏ kia! Mày bao gồm điên ko hả? Nó rụt cổ: - Chị...chị à... Em xin lỗi... Tôi quát lác vào mặt nó, mặt đỏ lựng lên vày tức: - Tao không hẳn chị mày, con trẻ của mình ghẻ! Tao không ngờ mày lại xấu xa tới mức lấy nhật ký kết của người khác! - Em chỉ...xé hầu hết trang giấy bi đát thôi mà...Đừng giận em...Em không... Hy vọng đọc đâu...Em chỉ muốn...chị đừng bi quan nữa... Hãy để đông đảo trang giấy ảm đạm bay đi... Hãy trả lại... Hầu như trang nhật ký... đúng nghĩa đi ạ... Tôi nhìn khuôn mặt gằm xuống của nó, lúc này đã nhòe đi trong nước mắt. Quyển nhật cam kết nằm chỏng chơ dưới đất, lất phất một trang giấy còn sót lại, mỏng mảnh tang, chan chứa trong tia nắng xế chiều... Quyển nhật ký kết ấy vẫn còn đó trong chống bàn tôi, vẫn cái trang giấy không viết...Chị để lại cho em đấy, em gái à! chúng ta không còn là chị em ghẻ nữa đâu! Chị hứa đấy, chị sẽ ngoan cơ mà em gái...!• gửi từ Anh Tuan Nguyen

Mời chúng ta click vào chỗ này để mày mò thông tin cụ thể về tuyển chọn tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn chọnĐể những câu chuyện và chổ chính giữa sự, làm phản hồi của doanh nghiệp đến với các thính mang của Blog Radio cũng giống như các thể loại đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn hãy nhớ là duy nhất địa chỉ email blogviet

Bạn đang xem: Nhật ký dành cho em

Hôm nào tôi cũng viết nhật ký. Nhật cam kết buồn. Tôi luôn gặp mặt chuyện ko may. Thời gian nào cũng trở thành la mắng, sóng ngắn từ trường về nhà, với trong giấc mơ đôi khi cũng làm tôi giật mình sợ hãi. Tôi viết để cảm giác nguôi ngoai. Với để trong tương lai đọc lại, tôi vẫn suy ngẫm về tuổi thơ của mình. Đôi khi, hồ hết trang nhật cam kết tôi bao gồm pha nước mắt. Ướt nhòe cả gần như hàng chữ bi hùng làm chúng mờ đi, thủng cả giấy. Bao hàm hôm chỉ còn nước mắt. Mọi ngày vui dần mất tích khỏi nhật cam kết của tôi, và thốt nhiên chốc sau 2 năm cuối cấp cho tiểu học, ban đầu là một cô gái sinh trung học, cuốn nhật ký trở thành nhật ký kết buồn. Lại một ngày tôi viết các trang giấy buồn. Tôi lật lại hầu hết trang cũ, một thói quen, thi phảng phất tôi vẫn đánh giá lại các trang, cùng tôi lag mình lúc thấy nhì trang Nhật ký biến chuyển mất, vết rách rưới vẫn còn đó. Tôi hoảng loạn lật lật các trang giấy vào điên cuồng. Nếu có ai gọi được thì tôi sẽ chết vày xấu hổ mất!Những trang nhật ký kết tỏ vẻ tức giận, bất lực và bi thương bã, mắc cỡ trở đề xuất nhiều hơn. Cùng tôi phát hiện ra chỉ mọi hôm tôi tới trường về muộn, tuyệt tôi có việc cần đi vắng tanh với bố, đa số trang giấy mất càng những hơn. Một tờ, rồi hai, ba, tứ tờ...Tôi đi học về nhanh chóng một hôm. Bố và chị em kế đã đi được vắng, chỉ bao gồm nó ở trong nhà với tôi. Tôi vào bếp pha ly trà nóng nhâm nhi nhâm nhi tận thưởng và lờ lững đi ra khu vườn tràn trề hoa nắng che lánh. Tôi khựng lại trong vài giây, họng cứng lag lại khi thấy con trẻ ghẻ đang núm trên tay cuốn nhật ký kết của tôi, tay nó xé soàn soạt mọi trang giấy với ném vào thùng rác. Tôi hét lên và giằng cuốn sách bị xé thảm thương chỉ từ lại 1 trang giấy trắng không viết: - Mày làm cái gi vậy nhỏ kia! Mày bao gồm điên ko hả? Nó rụt cổ: - Chị...chị à... Em xin lỗi... Tôi quát lác vào mặt nó, mặt đỏ lựng lên vày tức: - Tao không hẳn chị mày, con trẻ của mình ghẻ! Tao không ngờ mày lại xấu xa tới mức lấy nhật ký kết của người khác! - Em chỉ...xé hầu hết trang giấy bi đát thôi mà...Đừng giận em...Em không... Hy vọng đọc đâu...Em chỉ muốn...chị đừng bi quan nữa... Hãy để đông đảo trang giấy ảm đạm bay đi... Hãy trả lại... Hầu như trang nhật ký... đúng nghĩa đi ạ... Tôi nhìn khuôn mặt gằm xuống của nó, lúc này đã nhòe đi trong nước mắt. Quyển nhật cam kết nằm chỏng chơ dưới đất, lất phất một trang giấy còn sót lại, mỏng mảnh tang, chan chứa trong tia nắng xế chiều... Quyển nhật ký kết ấy vẫn còn đó trong chống bàn tôi, vẫn cái trang giấy không viết...Chị để lại cho em đấy, em gái à! chúng ta không còn là chị em ghẻ nữa đâu! Chị hứa đấy, chị sẽ ngoan cơ mà em gái...!• gửi từ Anh Tuan Nguyen
Xem thêm: Những Sự Thật Thú Vị Xung Quanh " Quái Thú Vô Hình 2018 Diễn Viên

Mời chúng ta click vào chỗ này để mày mò thông tin cụ thể về tuyển chọn tập mới nhất do Blog Việt - Blog Radio tuyển chọn chọnĐể những câu chuyện và chổ chính giữa sự, làm phản hồi của doanh nghiệp đến với các thính mang của Blog Radio cũng giống như các thể loại đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn hãy nhớ là duy nhất địa chỉ email blogviet
